Dơng Iar Jiêng – Ngôi làng nguyên thủy nằm sâu trong rừng thẳm Lâm Đồng

Rất lâu rồi mới có lại cảm xúc chụp ảnh như thế, dù ở đây không có gì đặc biệt, và vì mỗi thứ dường như đều có linh hồn, có một vẻ đẹp riêng. Dơng Iar Jiêng đơn giản chỉ là một ngôi làng của người K’ho xa xôi hẻo lánh nằm tận trong rừng sâu, bên kia những rặng núi cao, ẩn khuất trong lòng thung lũng xa xăm. Có thể nói, đây là ngôi làng xa xôi nhất Lâm Đồng, và cũng có thể của cả miền Nam, phải đi đường nhựa, đường đất, chạy xe vào rừng, rồi bỏ xe lại lội bộ cả chục cây nữa theo triền dốc xuống từ độ cao 1600m xuống 900m mới đến được ngôi làng im lặng giữa thung lũng này. Lâu lắm rồi mới bị vắt cắn và ruồi vàng bâu nhiều thế, một phần do cũng chủ quan không phòng bị nhiều, phần vì cũng không sợ nữa, bị cắn nhiều quá nên thôi kệ, coi như lâu lâu thay máu vậy.

Một bức chân dung một người dân bản Dơng Iar Jiêng
Dơng Iar Jiêng
Những lữ khách hiếm hoi tập trung tại nhà của anh Ha Quyl hàn huyên tám chuyện, ngắm mặt trời lặn dần sau dãy núi.
Người dân bản Dơng Iar Jiêng
Người dân bản Dơng Iar Jiêng

Làng không còn nhiều cư dân sinh sống sau những cơn sốt rét chết quá nhiều người năm 2012, và được chính quyền chủ trương dời dân ra ngoài lộ và giao cho rẫy cafe để trồng trọt. Đi trên đường, nghe anh Ha Quyl kể câu chuyện về ngọn đồi có cây khóc vợ nơi người chồng khóc thương đến chết vì vợ bị đười ươi bắt mất ngay trước mặt, hay câu chuyện về bà cụ bị cọp vồ khi lấy nước ở suối, câu chuyện đắng cay về người ông phải ăn lá ngón tự tử vì không đi hỏi được vợ cho con trai. Những năm 80s, có những đêm mùa đông nhiệt độ xuống đến gần 0 độ, làm chết rất nhiều người. Cho đến tận bây giờ, mỗi khi thu hoạch xong, họ vẫn phải mang gùi bắp/rau màu gần 50-60kg đi bộ leo đồi dốc ra ngoài để đổi lấy mắm muối, những đồ dùng thiết yếu khác. Rồi thời gian qua đi, những người còn lại đã dần dần rời bỏ buôn làng xa xôi để tìm nơi ở mới tốt hơn, hoặc cất cái chòi ở đây rồi lâu lâu mới vào thăm rẫy. Người thì ít, nhà thì thưa, lại nằm giữa bốn bề rừng núi nên chiều tối đến hầu như không có tiếng động gì, chỉ có tiếng suối reo khẽ khàng và lũ ruồi vàng bay tới bay lui nhộn nhịp bấu vào những lữ khách xa lạ vừa dừng chân nơi đây. Sau một thời gian dài tồn tại, chắc không sớm thì muộn thì ngôi làng này sẽ dần dần trôi vào quên lãng và biến mất khỏi bản đồ Việt Nam.

Nụ cười tươi và “không ngại ngùng” như thế của người dân làng Dơng Iar Jiêng
Buổi sáng nhẹ nhàng và tình cảm bên bếp lửa trong ngồi làng

Chuyến đi này cảnh đẹp chỉ la thứ yếu, mà những câu chuyện nghe kể trên đường về muôn cây, về núi rừng, về những mảnh đời bất hạnh nhưng tươi đẹp của cư dân nơi đây mới là những thứ đáng nhớ nhất. Muốn viết thêm nhiều, nhưng không biết viết gì, rảnh sẽ viết caption lại từng ảnh để ghi nhớ về một lần dấn thân đến ngôi làng im lặng này.

Trần Đặng Đăng Khoa

About Trần Đặng Đăng Khoa

LIKE ĐI BẠN ƠI

  • commentsComments Off on Dơng Iar Jiêng – Ngôi làng nguyên thủy nằm sâu trong rừng thẳm Lâm Đồng

    Bình luận

  • Zalo

    Send Zalo

  • icon find

    Tìm kiếm